Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2019
GIÁO DỤC CỦA NGƯỜI MỸ
Thứ Năm, 25 tháng 7, 2019
CÚN CON DUKY
Duky là chú cún con dễ thương. Chú có bộ lông nâu đỏ mềm mượt như tơ, hai mắt tròn xoe như hai hòn bi ve. Cún con rất nhanh nhẹn và lanh lợi. Hai cái tai phe phẩy trên đầu như hai cái quạt. Chân Duky không cao nhưng chú chạy nhanh như thỏ. Những lần chơi đùa cùng em chú đều thích chí đứng lên bằng hai chân sau và chân trước vẫy vẫy như hai bàn tay...
Duky đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em. Hàng ngày, mỗi khi em đi học về đều thấy chú đứng đợi sẵn ở cửa cổng. Vừa nhìn thấy em, đôi mắt Duky bỗng sáng lên rực rỡ, chan chứa niềm vui. Em vỗ nhẹ xoa đầu đôi mắt chú lim dim vui sướng....
Mỗi lần có khách đến, chú sủa vang ba tiếng để báo hiệu. Lúc chú sủa trông có vẻ dữ tợn nhưng chỉ cần một tiếng quát của mẹ em là chú im bặt.
Em mong muốn Duky sẽ gắn bó thật lâu với gia đình em.
Thứ Tư, 24 tháng 7, 2019
TA ĐƯỢC GÌ ?
Cả
một đời xuôi ngược, cuối cùng ta được gì?
Trên thế
gian này rốt cuộc thứ gì thuộc về bạn?
1. Vợ
là của bạn ư? Không phải.
Tuy hai người cùng nhau trải qua thử thách, cùng sẻ chia niềm vui,
gần nhau về thể xác, yêu thương nhau nhưng rồi sẽ có một ngày phải chia ly.
Sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm thì có thể nhưng cùng chết thì
tuyệt đối không, đi đến răng long đầu bạc chẳng qua cũng chỉ là một mơ ước đẹp
đẽ.
2. Con cái là của bạn sao? Không phải.
Tuy cha mẹ và con cái có mối quan hệ huyết thống sâu đậm, có tình
thân cốt nhục không thể đứt lìa, nhưng cũng chỉ là niềm vui đoàn tụ, hiếu thảo,
chăm nom, lo lắng mà thôi.
Khi bạn đi sang thế giới bên kia, con cái cũng chỉ có thể đưa tiễn
bạn chứ không thể nào đưa bạn trở lại nhân gian được.
3. Tiền bạc là của bạn à? Không phải.
Tuy bạn liều mạng kiếm tiền, nhưng cũng nghĩ đủ cách để tiêu tiền,
ngay cả khi bạn có bao nhiêu cái tài khoản trong ngân hàng thì tiền bạc cũng vẫn
là thứ sinh ra không mang đến, chết cũng không mang theo được.
4. Nhà và xe là của bạn sao? Không phải.
Tuy bạn sống ấm áp, thoải mái nhưng ngày mà bạn lìa đời thì những
thứ này chẳng còn là gì nữa.
Dù có bao nhiêu tài sản, thì nó vẫn
là thứ “khi sinh không mang đến, khi chết không đem theo”.
Vậy thì rốt cuộc cái gì mới là của bạn?
1. Cơ thể của bạn
Chỉ có cơ thể mới là thứ không bao giờ rời xa bạn, sẽ cùng bạn đi hết
cả cuộc đời.
Chỉ có cơ thể mới có thể toàn lực bảo vệ bạn cho đến khi cạn kiệt sức
lực.
Cơ thể của bạn càng khỏe thì con đường mà nó đi cùng bạn sẽ càng
dài.
Không có cơ thể thì cuộc đời bạn đã kết thúc rồi.
Vì vậy, bạn phải xem “cơ thể” – thứ duy nhất thuộc về bạn là vật
quý vô giá, phải yêu thương nó, thỏa mãn mọi yêu cầu của nó.
Bạn đừng bao giờ bỏ bê những việc có thể bảo vệ cơ thể như: luyện tập,
dinh dưỡng, nghỉ ngơi, phòng trị bệnh, giữ vệ sinh, giữ tâm trạng thoải mái,
không bị tổn thương,v.v.
2. Cơ thể khỏe mạnh
Cơ thể có khỏe mạnh thì cuộc sống mới có chất lượng. Cơ thể khỏe mạnh
thì cuộc sống sẽ dài lâu. Không có một cơ thể khỏe mạnh tức là không có sự sống.
Có sự sống thì mới có tất cả. Không có sự sống thì mọi thứ đều không phải là của
bạn.
Vì vậy chỉ cần chúng ta còn sống thì chính là may mắn, cần phải biết
trân trọng.
3. Đối với sức khỏe, sự phiến diện còn đáng sợ hơn là vô tâm
Sai lầm lớn nhất trong đời là dùng sức khỏe để đổi lấy những vật
ngoài thân.
Đau thương lớn nhất trong đời là dùng tính mạng để đổi lấy ưu
phiền.
Sự lãng phí lớn nhất trong đời là dùng tính mạng để giải biết những
việc phiền sức cho chính mình tạo nên.
Không có bất cứ thứ gì so bì được với sức khỏe. Hãy bảo vệ sức khỏe
của chính mình, hãy quý trọng những gì mà mình đang có.
Tiêu chuẩn cuộc đời mới của con người trong thời đại mới
1. Người thông minh nhất: thích chơi, luôn vui vẻ, luôn rộng lượng,
luôn hài hước.
2. Người ngờ nghệch nhất: luôn gấp gáp, luôn nóng giận, luôn buồn bực,
luôn tăng ca.
3. Người khỏe mạnh nhất: luôn đi, luôn vận động, luôn luyện tập,
thích giúp đỡ.
4. Người vui vẻ nhất: luôn nói, thích cười, thích liên hệ với mọi
người, không có sức khỏe thì mọi thứ đều là con số không.
Ngọc Trúc
Thứ Ba, 23 tháng 7, 2019
HOA HẬU LAN KHUÊ- XỨNG DANH CON CHÁU HAI BÀ
HOA HẬU LAN KHUÊ TUYÊN BỐ HOÀNG SA, TRƯỜNG SA CỦA VIỆT NAM TẠI CHUNG KẾT HOA HẬU TẠI TRUNG QUỐC
Lan Khuê bị đuổi khỏi đêm chung kết Hoa hậu tại Trung Quốc vì tuyên bố Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam?
Nhưng cô ga’i sinh năm 1992 vẫn khiến mọi người tự hào vì thành tích Top 11 của mình mang lại, đặc biệt cô nhận được lời khen đầy lòng can đảm khi mang câu chuyện khẳng định chủ quyền biển đảo quê hương Tổ quốc Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam tuyên bố trước toàn thế giới.
Tôi khóc cạn nước mắt khi tôi không được xuất hiện mở màn Dances of The World.
QUÊ HƯƠNG MỖI NGƯỜI CHỈ MỘT
QUÊ HƯƠNG NẾU AI KHÔNG NHỚ...
Nhà thơ Đỗ Trung Quân
Đỗ Trung Quân sinh năm 1955 tại Sài Gòn, là tác giả của nhiều thi phẩm đã được phổ nhạc như “Hương tràm” (1978, Vũ Hoàng phổ nhạc), “Chút tình đầu” (1984, Vũ Hoàng phổ nhạc thành “Phượng hồng”), “Khúc mưa” (1988, Phú Quang phổ nhạc)... Tuy nhiên, nhắc đến Đỗ Trung Quân, có lẽ đa số sẽ nghĩ ngay đến “Bài học đầu cho con”, ra đời năm 1986.
Trong một bài trả lời phỏng vấn, nhà thơ cho biết bài thơ được đăng lần đầu năm 1986 ở báo “Khăn quàng đỏ”, và đây là món quà tặng bé Quỳnh Anh, ái nữ của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, khi đó mới lên 1 tuổi.
Cũng theo Đỗ Trung Quân, trong lần đầu đăng tải, BTV Việt Nga (con của nhà thơ Lê Giang) đã bỏ một vài đoạn và thêm câu cuối cùng “Sẽ không lớn nổi thành người” vào bài và nhạc sĩ Giáp Văn Thạch khi phổ nhạc đã sử dụng bản đó, khiến ca khúc tự nhiên mang sắc thái răn dạy nhuốm màu chính trị, yếu tố làm cho nhiều người xa xứ không bằng lòng và nhà thơ cũng tỏ ra tiếc vì điều đó.
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè.
Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa đêm mưa
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương có ai không nhớ...
Thứ Hai, 22 tháng 7, 2019
CĂN BỆCH GIẢ DỐI KHÓ SỬA
Hãy vì một nền giáo dục có đạo đức
- Dương Quốc Việt