Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2018

SINH NHẬT QUỲNH CHI LÊN 8 TUỔI- 1/2/2018

CẢ NHÀ MỪNG SINH NHẬT QUỲNH CHI  


 
                                                         Happy Birthday to Christ
 






 


 

 

Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2018

NGHIỆN SMARTPHONE SẼ BIẾN CON NGƯỜI TRỞ THÀNH KẺ CÔ ĐƠN TUYỆT ĐỈNH

Một ‘thế hệ cúi đầu’ đang tạo ra những con người yêu thương trong cô đơn


Ngày nay, ai cũng có thể “tậu” cho mình một chiếc smartphone để không bị “lạc hậu” với thời thế. Tuy nhiên, có ai đủ tỉnh táo để nhận ra rằng con người đang ngày càng bị phụ thuộc vào máy móc và công nghệ.

Có lẽ, chưa có một thời đại nào mà con người phải khổ sở đi tìm câu trả lời cho câu hỏi “Ai đang thống thị thế giới này? Con người hay Smartphone?” như hiện tại. Nhà bác học Einstein từng nói: “Tôi sợ cái ngày mà công nghệ sẽ lấn át sự giao tiếp giữa con người với con người. Thế giới lúc đó sẽ có một thế hệ toàn những kẻ đần độn”. Và sau 6 thập kỷ, lời tiên đoán của ông đang trở thành sự thật.
Khi Smartphone xuất hiện, nó mở ra cho con người một thế giới thật to lớn và thú vị, nhưng chẳng lâu sau đó, nó nhấn chìm và thay đổi hoàn toàn bản chất và nhận thức của họ. Hệ lụy này không chỉ ở một nhóm người, mà là cả một thế hệ, không chỉ một quốc gia, mà là cả thế giới. Đó là kiểu thế hệ mà những đứa trẻ bị mất đi tuổi thơ, còn người lớn thì mặc sức ảo tưởng chỉ cần có smartphone là đã nắm cả thế giới trong tay.


 
Tất nhiên, công nghệ sẽ chẳng thể nào có thể “dắt mũi” được con người, nhưng smartphone đã và đang tạo ra những đám đông không còn thiết tha nói chuyện với nhau, không còn muốn ngắm nhìn cuộc sống chuyển động xung quanh và cũng không muốn giao tiếp, không cần thủ thỉ với nhau. Họ có thể ngồi cạnh nhau nhưng lại cảm thấy việc trao đổi với nhau qua những chức năng của Facebook dễ hơn nhiều so với nói chuyện trực tiếp.

Những cái đầu chỉ chực cúi xuống để truy cập vào facebook, lướt web hoặc chơi game, thậm chí nhìn trống rỗng vào màn hình update từng giây. Những đôi mắt từ chối nhìn nhau để kết nối, những cái miệng lười cất lên cuộc hội thoại, những buổi gặp mặt từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc, thời gian im lặng nhiều hơn những tiếng chuyện trò, bởi ai cũng có một thế giới của riêng mình trong chiếc smartphone.

Cha mẹ cúi đầu vào điện thoại bỏ mặc đứa trẻ bơ vơ lạc lõng, thậm chí đưa cho con chiếc ipad nghịch để… không bị làm phiền. Cả nhà ngồi cùng nhau quanh mâm cơm nhưng ai cũng bận rộn với những thiết bị công nghệ. Thế hệ sau chứng kiến thế hệ trước đắm mình vào hố sâu ‘thế giới ảo’, tiếp nối nhau thành cả một thời đại ‘cúi đầu’.
 
“Thế hệ cúi đầu” ấy rồi sẽ dần biến thành “thế hệ vô cảm”. Có tai nạn, mọi người đua nhau quay phim, chụp ảnh hiện trường đăng Facebook. Có đám tang, mọi người chen nhau selfie. Cả một thế hệ được kỳ vọng, bao giờ mới thức tỉnh để tìm lại cuộc đời đáng sống cho chính mình?
 
Yêu thương trong cô đơn
Cách đây không lâu, hàng loạt fanpage chia sẻ bức ảnh “Cô dâu chú rể thời công nghệ” với cảnh chàng trai và cô gái ngồi quán trà đá trong trang phục cưới nhưng đều chăm chú vào điện thoại và không để ý đến nhau. Nhiều cư dân mạng bình luận không hiểu cuộc sống sau hôn nhân của cặp đôi sẽ ra sau khi quá say sưa công nghệ.
Câu chuyện tưởng như đùa ấy lại chính là thực trạng của xã hội ngày nay khi mà các cặp đôi yêu chiếc điện thoại hơn cả người bạn đồng hành của mình. Một buổi hẹn hò không cần ăn không cần nói chuyện. Họ chỉ cần gặp nhau, ngồi chung trong một quán cà phê, và công việc chính là online và xem điện thoại.

Rồi công nghệ còn đẩy chúng ta xa nhau, lạc lõng ngay trong chính nơi bình yên nhất – gia đình. Khi cả nhà “quây quần” cùng nhau, thay vì trò chuyện, tất cả mọi người từ già đến trẻ đều chăm chăm vào màn hình điện thoại. Cha mẹ không muốn nói chuyện với con, những đứa trẻ chẳng muốn chia sẻ chuyện gì cho người lớn. Thật bất hạnh biết bao khi chúng ta cô đơn, lạc lõng ngay khi ở bên cạnh những người thân yêu nhất. 
 
Hiểu Minh

BÀI PHỎNG VẤN CỦA NGUYẾN TRẦN BẠT


Donald Trump, Tập Cận Bình và Putin đang tháo ra để lắp lại nền chính trị thế giới


Thứ Sáu, ngày 27/7/2018 - 11:06

VietTimes -- “Có thể nói rằng Donald Trump, Tập Cận Bình và Putin đang tháo ra để lắp lại nền chính trị thế giới. Nếu không ý thức được về những thay đổi này thì chúng ta sẽ trở thành kẻ nói leo trong bối cảnh nền chính trị thế giới đang ngày càng hiện hình rõ nét”- Chuyên gia Nguyễn Trần Bạt đã trao đổi với VietTimes như vậy.
Không gian chính trị của các nước lớn và nhân vật lớn

Phóng viên: Quan sát tình hình hiện nay, chúng tôi thấy dường như thế giới đang bị chi phối bởi ba nhân vật chính trị nổi bật: Tổng thống Mỹ Donald Trump, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Tổng thống Nga Putin. Chúng tôi muốn cùng với ông giải mã về các nhân vật này, bắt đầu bằng Tổng thống Donald Trump. Khi nói về nhận thức chính trị của các lãnh đạo thế giới, ông từng cho rằng “người nhận ra sự thay đổi mang tính bản chất của thời đại này chính là tổng thống đắc cử Donald Trump của Hoa  Kỳ”. Ông có thể lý giải tại sao?

-Chuyên gia Nguyễn Trần Bạt: Câu hỏi các anh đặt ra cho tôi rất hay! Trước đây chúng ta cứ tưởng rằng thế giới gồm gần 200 quốc gia bình đẳng với nhau, có thể cùng nhau thảo luận trong Đại hội đồng LHQ. Nhưng có một thời kỳ dài, theo dõi các hoạt động của LHQ, tôi băn khoăn không biết thật ra họ làm gì, bởi tôi chưa bao giờ thấy họ dàn xếp thành công các vấn đề chính trị thế giới. Thế giới giai đoạn vừa qua tưởng là mình dân chủ, cổ vũ một nền dân chủ, nhưng chính nền dân chủ ấy đã làm hỏng thế giới, làm cho người ta tưởng rằng chính trị dễ và đơn giản.

Sau một thời gian nghiên cứu và quan sát, tôi rút ra kết luận: về bản chất, không gian chính trị tổng thể của thế giới là không gian được hoạch định bởi các nước lớn. Nền chính trị nước lớn là cái mà gần đây Chủ tịch Trung quốc Tập Cận Bình nói ra, nhưng người đầu tiên khẳng định nó trên thực tế lại là người Mỹ. Càng ngày vai trò của các nước lớn càng hiện hữu rõ ràng, nên đã đến lúc chúng ta phải hiểu lại thế giới.

Tuy nhiên, hiểu thế giới như là không gian chính trị của các nước lớn cũng chưa đủ. Trong giai đoạn lịch sử gần đây, tôi thấy không gian chính trị thế giới cũng không đơn thuần là của các nước lớn, mà còn là của các nhân vật chính trị lớn. Hiện tượng dàn xếp giữa ông Putin và ông Medvedev để thay nhau làm Tổng thống nước Nga là một trong những biểu hiện đầu tiên của sự thao túng của các nhân vật chính trị lớn.
Các nhân vật chính trị lớn chỉ cần một vài thủ thuật, ví dụ đánh tháo Crưm ra khỏi Ukraina, là có thể làm ảnh hưởng sâu sắc đến trật tự chính trị quốc tế. Sự xuất hiện của yếu tố Putin trong nền chính trị thế giới đã kích thích sự xuất hiện tiếp theo của yếu tố Tập Cận Bình.

Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình thấy rằng, nếu cứ quanh quẩn để tìm kiếm sự đồng thuận lặt vặt thì khó thực hiện các chiến lược lớn, cho nên ông ấy bắt đầu tập trung quyền lực. Tập trung quyền lực là một trong hai mặt của nền dân chủ tập trung mà ở Việt Nam cũng đang áp dụng. Đảng ta ở giai đoạn hiện  nay cũng đã nhận thức khá sâu sắc về vai trò của “tập trung” và “dân chủ”, nếu dân chủ mà không tập trung được thì dân chủ ấy không có giá trị.

Tôi nghĩ ông Tập Cận Bình đã xây dựng được một chế độ tập quyền hợp lý. Sự tập quyền hợp lý ấy đã làm cho Trung Quốc trở thành một nguy cơ thật sự đối với sự phát triển của thế giới, đặc biệt là phát triển về kinh tế. Chính vì thế mới xuất hiện nhân vật thứ ba, Tổng thống Mỹ Donald Trump.

Sự xuất hiện của Tổng thống Donald Trump là một hiệu ứng của sự xuất hiện các nhận vật chính trị tập quyền quan trọng trên thế giới. Có thể nói rằng Donald Trump, Tập Cận Bình và Putin đang tháo ra để lắp lại nền chính trị thế giới. Nếu không ý thức được về những thay đổi này thì chúng ta sẽ trở thành kẻ nói leo trong bối cảnh nền chính trị thế giới đang ngày càng hiện hình rõ nét.

Truyền thông thế giới gọi hiện tượng xuất hiện các nhà chính trị lớn ở các quốc gia lớn là “chính trị độc tài” nhưng tôi không nghĩ vậy. Hôm qua Bộ trưởng Tài chính Mỹ đã giải thích các tư tưởng kinh tế của Tổng thống Trump không phải là chủ nghĩa biệt lập, mà là ông ấy đang muốn thiết lập lại một nền thương mại tự do và công bằng.

Thế giới xưa nay đã quen với việc “cưỡi lên lưng nước Mỹ” một cách đương nhiên và coi nó như một con voi có sức khỏe vô tận. Người ta chỉ nhớ đến bản thân mình, nhớ đến tất cả yếu tố trên lưng con voi mà quên mất rằng con voi ấy là một đối tượng chính trị nằm trong tập hợp lực lượng chính trị chủ chốt của thế giới.

Với những chính sách mới của mình, Tổng thống Donald Trump đã làm cái việc nhắc nhở thế giới rằng các anh đang ở trên lưng nước Mỹ. Hiểu được như vậy mới có được chính sách đối ngoại phù hợp với nước Mỹ trong giai đoạn Donald Trump.

Thế giới bao giờ cũng ở trạng thái lưỡng cực, cho dù có phân hóa thế nào rồi cuối cùng nó cũng tiệm cận về trạng thái ấy. Tôi xác định rằng nước Mỹ có địa vị vĩnh viễn là một cực của thế giới, còn cực thứ hai thì có sự thay đổi theo thời gian. Có một gian đoạn khá dài từ năm 1945, Liên Xô đóng vai trò là cực thứ hai. Cho đến năm 1991, sau khi Liên Xô sụp đổ, thế giới lại vận hành để tìm đối tác mới cho quan hệ lưỡng cực với Mỹ.

Dù cực thứ hai ấy có thay đổi như thế nào, rơi vào Trung Quốc hay quốc gia nào khác thì cực thứ nhất vẫn là nước Mỹ. Chính vì thế, trong nhận thức của tôi nước Mỹ có một địa vị cực kỳ quan trọng. Tôi nói như vậy với tư cách là một nhà khoa học chính trị độc lập chứ không nói với tư cách là một người Việt Nam, vì khi nói với tư cách người Việt Nam thì tôi lại buộc phải chiếu cố một số yếu tố khác.

Donald Trump là một nhà chính trị thông minh

Có lẽ trong lịch sử nước Mỹ chưa có Tổng thống nào trúng cử một cách đặc biệt như vậy. Khi cuộc bầu cử 2015 bắt đầu khởi động thì Trump vẫn chưa xuất hiện. Cho đến tháng 6-2015, Trump xuất hiện nhưng giới chính trị và giới truyền thông Mỹ đều cho rằng đấy là một trò vui vẻ. Lúc đó thăm dò dư luận cho thấy Hillary có 80% sự ủng hộ của đảng viên đảng Dân chủ trong khi Trump chỉ nhận được sự ủng hộ của 2% đảng viên đảng Cộng hòa, tức là chưa đến 1% dân số ủng hộ. Sau đó thì chính Đảng cộng hòa cũng chống Trump, cho đến tận bây giờ, chừng mực nào đó họ vẫn có sự chống lại Trump. Trong một bối cảnh như vậy mà Trump  vẫn thẳng tiến vào Nhà Trắng. Theo ông, vì sao người Mỹ lại chọn Trump? Phải chăng người Mỹ cần một nhân vật đổi mới vì họ đã chán phong cách chính trị cũ? Hay là người Mỹ nhìn thấy ở Trump một tố chất nào đó mà nước Mỹ hiện nay đang cần?

-Tôi nghĩ không có phép màu nào giúp Donald Trump trúng cử Tổng thống. Nếu không hiểu được chủ nghĩa tư bản hiện đại đã có những thay đổi lớn về nội dung thì không hiểu được hiện tượng Donald Trump. Ông ấy là người rất hiểu tình thế chính trị của nước Mỹ. Chính thu nhập quá cao của giới tư bản tài chính và công nghệ ở Mỹ đã làm khoảng cách giàu nghèo trở nên quá lớn, làm cho 1% giới siêu giàu chiếm giữ 50% giá trị tài sản nước Mỹ.
 
Thực tế ấy làm người lao động Mỹ hiểu ra rằng, nếu như chủ nghĩa tư bản cổ điển được đại diện bởi những người có vốn lớn, thì chủ nghĩa tư bản hiện đại được đại diện bởi tầng lớp tinh hoa về mặt học vấn (đâu đó người ta đã gọi đấy là tầng lớp Davos). Tầng lớp Davos của nước Mỹ bỏ rơi một chuỗi rất dài người lao động từ tầng lớp trung lưu lớp dưới xuống đến tầng lớp cần lao. Người lao động Mỹ đã chán đến tận cổ tầng lớp Davos, phương pháp Davos.

Do đó, điều kiện để hoạt động chính trị thành công ở giai đoạn này chính là chọn khúc nào trong toàn bộ cái phổ giai cấp vô sản dài như vậy làm lực lượng chính trị của mình. Donald Trump đã thành công bằng sựa lựa chọn tầng lớp trung lưu cấp thấp.  Ông ấy biết chọn yếu tố quan trọng nhất trong cấu thành động cơ chính trị của tầng lớp này là việc làm.

Chính vì vậy mà một trong những ưu tiên hàng đầu trong  các chính sách của Trump là việc làm cho người Mỹ, gọi các nhà đầu tư Mỹ quay trở lại đất nước của mình. Và cũng chính vì kêu gọi xúc tiến việc làm mà Trump buộc phải có thái độ đối với các nền kinh tế có tác động tiêu cực lên kinh tế Mỹ. Điều đó lý giải tại sao Trump lại có thái độ gay gắt với châu Âu (gọi châu Âu là đối thủ), với NATO… và nhiều đối tác khác, kể cả các đồng minh truyền thống.

Trump là một nhà chính trị thông minh, biết tìm kiếm, tập hợp các lực lượng của mình, và biết chọn các vấn đề cơ bản để thiết lập lại một tình trạng chính trị có lợi cho mình và hơn nữa là chọn một thái độ quốc tế phù hợp.  Trump hiểu rằng phải khôi phục lại trật tự xã hội, khôi phục lại nền kinh tế Mỹ, khắc phục tình trạng các quá trình sản xuất, dòng tiền vốn, dòng công nghệ bị đưa ra bên ngoài và sửa chữa lại cả những quan hệ thương mại gây thua thiệt cho nước Mỹ, nếu không nước Mỹ sẽ trở nên bị động, phụ thuộc và sẽ tan rã.

Đứng trên lập trường lợi ích cụ thể của nước Mỹ ông ấy không thấy tính đồng minh của châu Âu. Châu Âu từng là đồng minh của Mỹ trong Chiến tranh Lạnh, nhưng bây giờ không còn là đồng minh của Mỹ trong sự phát triển hòa bình. Cộng đồng châu Âu chỉ có giá trị vào thời kỳ nước Mỹ đối đầu với Liên Xô, lúc mà nước Mỹ cần các đồng minh quân sự, mà thật ra thì người ta cũng không biết là thời kỳ ấy Mỹ cần châu Âu hay chính châu Âu cần Mỹ.

Còn việc hình thành cộng đồng châu Âu, mở rộng NATO là việc của châu Âu, không phải việc của nước Mỹ. Trump đã nhìn ra tính bấp bênh, tính “trẻ con” của giới chính trị Mỹ ở các nhiệm kỳ từ Tổng thống Obama trở về trước, khiến cho nước Mỹ bị lôi kéo vào những việc không mang lại lợi ích thực sự cho người Mỹ.


Tất cả những người tài hoa đều “quá trớn”

Nhưng có vẻ như trong khi hành động Donald Trump cũng có những lúc bị đánh giá là nóng vội, chủ quan hoặc thiếu kinh nghiệm. Cuộc gặp thượng đỉnh với Putin tại Hensinki là một ví dụ. Ông đánh giá thế nào về mặt này?

-Về mặt tính cách thì Trump là một người “liều”, một người dễ “quá trớn” trong phong cách. Đoạn “quá trớn” của Trump từ lý trí đến sự liều lĩnh khá xa, vượt quá sức tưởng tượng của những người có kinh nghiệm chính trị trên thế giới. Khi thấy ông ấy trượt ra khỏi các ngưỡng truyền thống quá xa như vậy thì nước Mỹ lo lắng, châu Âu lo lắng, Nga lo lắng và Trung Quốc cũng lo lắng.

Donald Trump hiện nay là điểm tập trung sự quan trắc đầy lo lắng của tất cả các lực lượng trên thế giới. Nếu để ý các anh sẽ thấy cách ông ấy xử lý sự “quá trớn” của mình trong vấn đề quan hệ Mỹ-Nga cũng vượt ra ngoài sức tưởng tượng của tất cả giới chính trị  và giới nghiên cứu thế giới. Đôi khi tôi cũng phải thả cho mình lo lắng theo để tưởng tượng xem năng lực khiến thế giới lo lắng của Trump đến mức độ nào và tôi thấy ông ấy rất đáng nể.

Theo ông, sự “quá trớn” đấy có phải là điểm yếu của Trump không?

-Tất cả những người tài hoa đều “quá trớn”! Anh cứ nghĩ mà xem, các bài thơ hay nhất đều “quá trớn”, các bức vẽ vĩ đại nhất đều “quá trớn”, cả các giải pháp chính trị ngoạn mục cũng có sự “quá trớn”. Ví dụ, tôi có xem một bộ phim của Nga mô tả cảnh tướng Zhukov chỉ huy trận đánh giải phóng Stalingrad. Họ thống nhất với nhau khi nào phía Đức bắn đại bác thì ông ấy mới phát lệnh phản công, nhưng đến giờ hành động mà người Đức vẫn không bắn, Zhukov toát mồ hôi và đến phút cuối cùng ông ấy nói “thôi đành liều cho số phận” và ra lệnh tấn công.

Xử lý “quá trớn” là tài hoa của tất cả những người sáng tạo, kể cả sáng tạo chính trị. Phần nghệ sĩ trong sự nghiệp chính trị của Trump chính là phần “quá trớn” của ông ấy.
 
Bây giờ nghiên cứu chính trị hiện đại là phải nghiên cứu cả những đoạn mà các nhà chính trị vượt ra khỏi các giới hạn thông thường. Năm 1987 khi tôi rời nhà nước để lập công ty, mọi người đều ngạc nhiên và nghĩ rằng rôi sẽ không tồn tại được, kể cả thầy của tôi là giáo sư Đặng Hữu, lúc bấy giờ là Bộ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ cũng ngạc nhiên, thế mà bây giờ chúng tôi có một mức thu nhập tiên tiến hàng đầu Việt Nam. Đoạn trượt ra khỏi khả năng ước lượng của thiên hạ chính là phần lãng mạn của cả nhà kinh doanh lẫn nhà chính trị.

Có lẽ Donald Trump trong kinh doanh cũng lãng mạn và liều một cách rất tự tin như trong các kế sách chính trị của ông ấy, phần lãng mạn thể hiện sự sáng tạo và tự do của ông ấy. Tôi không tin Trump trở thành nhà chính trị độc tài, Trump có cái liều lĩnh của kẻ tự do chứ không phải là một kẻ độc tài.

Nguyễn Trần Bạt (sinh năm 1946 ở huyện Hưng Nguyên, Nghệ An) - doanh nhân, luật sư, nhà tư vấn, học giả, nhà sáng lập Invest Consult Group (công ty tư vấn chuyên nghiệp đầu tiên ở Việt Nam về đầu tư và kinh doanh ngay sau khi Việt Nam bắt đầu thời kỳ đổi mới năm 1987). Hiện ông đang là Chủ tịch kiêm Tổng giám đốc công ty này. Ông Bạt đã được nêu danh trong các cuốn sách Barons "Who’s Who in Vietnam”, “Who’s Who in Asia Pacific”, “Who’s Who in the World” và “The Global 500 Leaders for the New Century” như một luật sư và nhà tư vấn xuất sắc.  

Thứ Bảy, 16 tháng 12, 2017

TRI KỶ

TRI KỶ

Tìm được người tri kỷ
Khó hơn hái sao trời
Vậy mà ta may mắn
Gặp được em trời ơi

Chỉ cần ngồi yên lặng
Nhìn vào đáy mắt nhau
Mọi giông bão tan hết
Đồng hoang lại tươi màu

Chẳng cần phải kể lể
Chẳng ồn ã rêu rao
Khổ đau hay hạnh phúc
Đều tường tận như nào

Đời người chỉ chốc lát
Trở tay đã hoang tàn
Giữ được gì ngoài những
Phút giây ngồi yên an

Xô bồ bao nhiêu trận
Bon chen bao nhiêu trò
Vinh hoa sẵn trong túi
Vẫn bạc lòng ra mơ

May có em ngăn lại
Những dục vọng thấp hèn
Thằng đàn ông to lớn
Hạ mình cảm ơn em

Nông nổi thời trai trẻ
Bạo tàn tuổi xế chiều
Mọi tàn nhẫn dịu bớt
Nhờ ơn em... thương yêu

Mọi sự đều đơn giản
Chỉ cần tìm được người
Đủ hiểu để chia sẻ
Đủ thương cảm thông thôi...

Cám ơn em đã đến
Khiến đời ta mây ngàn
Vực sâu chẳng đáng sợ
Đỉnh cao không bất an!


                          Phạm Thiên Ý 

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

TRUNG THU

Bé đón Rằm Trung thu lần thứ 4:


Theo Âm lịch là ngày Rằm tháng 8 hằng năm đã trở thành ngày tết của trẻ em, còn được gọi là Tết trông Trăng hay Tết Đoàn Viên

Bé Quỳnh Chi cũng như bao trẻ em Việt Nam rất mong đợi được đón tết này vì thường được người lớn tặng đồ chơi, thường là đèn ông sao, mặt nạ, đèn kéo quân, súng phun nước... rồi bánh nướng, bánh dẻo.
Hôm nay ngày 14 tháng 8 âm lịch, bố mẹ đưa Quỳnh Chi đi mua quà Trung Thu:









Bé ăn quà Trung Thu

Bé đang xem người làm Tò He- Trung Thu
Người làm TÒ HE TRUNG THU
Hôm nay bố mẹ sẽ bày cỗ, cùng bé, trông trăng. Thời điểm trăng lên cao, trẻ em sẽ vừa múa hát vừa ngắm trăng phá cỗ. 

Ngày mai trong xóm cũng sẽ tổ chức múa lân, múa sư tử, múa rồng để các em vui chơi thoả thích.

Nhà thơ Tản Đà cũng nhắc đến ngày Trung thu với các câu thơ thật tuyệt:
Có bầu có bạn can chi tủi
Cùng gió cùng mây thế mới vui
Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám
Tựa nhau trông xuống thế gian cười.

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

PHIM NGA RẤT HAY- Pусскиe Замечатель­ные фильмы (мелодрама) .

Giới thiệu một số bộ phim xuất sắc của Điện ảnh Nga có thể xem trên YouTube:

-
Дом- (премьера 2011)- YouTube: http://www.youtube.com/watch?v=qx7XPAUVE3c

-
Гувернантка.Мелодрама.(2009) - YouTube: http://www.youtube.com/watch?v=1radCM5RL4c;
-
Стерва-. 2012 г. (А.Чернышов, А.Цветаева) - YouTube;
-
Красавица и Чудовище. (2012). - YouTube;
-
Никогда не забуду тебя - YouTube;
-
Край (Фильм 2010) - YouTube;
-
Bướm thép (có phụ đề tiếng Việt)- YouTube: http://www.youtube.com/watch?v=wqJ5sT0jPOo
-
Kremen- 4 серия (Sub Việt)- YouTube:
Phim hình sự Nga cực kỳ hấp dẫn - được coi như một kiểu Rambo Nga: http://www.youtube.com/watch?v=HzB-wy7LJVo
-
Phân đội CCCP (Sub Việt)- YouTube: http://www.youtube.com/watch?v=x3O4AkWVM8w
-
Однажды в Ростове- 24 серия 


Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2013

MỘT BÀI THƠ HAY CỦA THUẬN HỮU

Những phút xao lòng



















Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
(
Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng



Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn


Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn

Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy mình như người có lỗi
(Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói
Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn)

Mà có trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
Đừng có trách chi những phút xao long


THUẬN HỮU



 
 

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

NGÀY KHAI GIẢNG NĂM HỌC MỚI

Hôm nay là 5/9/2013 ngày khai giảng của Thỏ Con- Quỳnh Chi


Bố mẹ lại đưa con đến trường.
Bố nhớ mấy câu thơ sau đã thuộc từ hồi còn học cấp III   

" Emily, con đi cùng cha
Sau khôn lớn, con thuộc đường, khỏi lạc...
- Ði đâu cha?
- Ra bờ sông Pô-tô-mác
- Xem gì cha?
- Không, con ơi, chỉ có Lầu ngũ giác.
Ôi con tôi, đôi mắt tròn xoe
Ôi con tôi, mái tóc vàng hoe
Ðừng có hỏi cha nhiều con nhé!
Cha bế con đi, tối con về với mẹ."..


Con thay đổi nhiều, chững chạc hơn, cá tính hơn.
Bố mẹ chúc con một năm học mới vui vẻ, bổ ích và mong con ngoan ngoãn, vâng lời bố mẹ, cô giáo; có nhiều bạn tốt ở trường.
Con là kỳ vọng của Bố mẹ.

Một số hình ành ngày khai giảng của con:


   












Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

BÉ QUỲNH CHI ĐI HỌC

Quỳnh Chi  tại trường trong buổi học đầu năm 2013

Quỳnh Chi đã 3 tuổi 7 tháng. 

Thế là một năm đã trôi qua kể từ khi bố lần đầu đưa con đi mẫu giáo- Trường Hoạ mi.
Hôm nay ngày 03/9/2013 bố lại đưa con đi học lớp 3C năm mậu giáo thứ hai;
Con đã lớn hơn nhiều và nói nhiều câu nghĩa mà con chưa hiểu hết...
Càng lớn con càng cá tính mạnh...Bố mong con cứng cáp, dẻo giai như cây liệu chịu được sóng gió cuộc đời... 
Bố mẹ thương con rất nhiều!

Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013

PHỤ NỮ TÂY CÓ ĐÁNG YÊU?


Trước khi đòi hỏi và chê bai đàn ông Việt để chạy theo đàn ông Tây thì chị em phụ nữ Việt cũng nên nhìn lại bản thân mình. Theo tôi cũng chỉ có đàn ông Việt mới chịu được tính cách của phụ nữ Việt thôi, chứ đàn ông Tây mà nhìn thấu bản chất, chắc họ cũng sẽ chạy mất dép.

Tôi là một người sinh sống ở cả Việt Nam và Mỹ một thời gian dài, tôi cảm thấy hình như các chị em Việt đang quá đánh giá cao tầm bản thân của mình. Các chị em nghĩ chồng Tây dễ lấy thế sao? Thực tế tôi nghĩ phụ nữ Việt so với phụ nữ Tây còn thua nhiều điểm lắm.
Thứ nhất, so về ngoại hình. Tôi thấy từ dáng đến khuôn mặt đều thua phụ nữ Tây như: mũi tẹt, dáng nhỏ làm sao cuốn hút và hấp dẫn như các phụ nữ Tây chứ.
Thứ hai, so về tính cách, tôi càng có thể kể ra cả rổ những thứ chị em ta thua xa chị em Tây như: các bạn gái hay vẫn vỗ ngực tự hào là họ đảm đang, hiền dịu, giàu đức hy sinh. Chuyện này tôi nghĩ chỉ đúng với đời các bà, các mẹ ngày xưa của chúng ta mà thôi.
Phụ nữ Tây đảm đang hơn phụ nữ Việt
Còn chị em bây giờ vụng về thấy ớn, đã thế còn hay kêu ca, đòi hỏi. Các bạn sang Tây mới biết phụ nữ Tây đảm đang gấp ngàn lần phụ nữ Việt. Người nước ngoài họ sống tự lập từ nhỏ, cho nên việc nhà họ rất rành, nấu ăn rất ngon. Mà món ăn Tây làm đòi hỏi công phu lắm chứ không đơn giản là cứ xào, đổ mắm, đổ nước vào là xong.
Nhiều cô còn làm bánh mì, bánh ngọt nhoay nhoáy ấy. Mà phụ nữ Tây không có chuyện vừa làm vừa kêu ca như chị em Việt đâu. Tôi có vài người bạn Việt Nam đã lấy vợ, nghe các cậu ấy than thở về vợ cũng thấy ghê. Lúc nào các cậu đó cũng bị vợ lấy lý do làm việc nhà hầu hạ chồng ra để làm cao, chất vấn.
Phụ nữ Tây không như vậy, họ rất vui vẻ khi nấu nướng cho những người mà mình yêu thương. Ðã kêu ca thì họ không làm. Họ không bao giờ quản chuyện tiền nong của chồng như các chị em Việt hay làm. Chỉ cần góp đủ sinh hoạt phí và lo được cho con cái là ổn. Còn đâu tiền ai nấy giữ. Ðâu có khổ sở như đàn ông Việt, tiền mình làm ra mà lại phải giấu giếm như là tiền đi ăn cắp, phải quỹ đen quỹ đỏ khắp mọi nơi.
Bạn gái hiện tại của tôi cũng là người Mỹ. Ở bên cô ấy, tôi thấy thoải mái, vui vẻ hơn nhiều so với bạn gái người Việt trước đây của tôi. Riêng về điểm này, tôi thấy phụ nữ Việt rất vô lý. Họ không có sự tôn trọng tối thiểu đối với chồng. Nên nhớ vợ chỉ là người bạn đời chứ không phải là mẹ mà o ép. Có nhiều chị em còn giữ hết tiền lương của chồng, rồi hàng ngày “phát tiền” cho chồng như kiểu mẹ đưa tiền quà sáng cho con trước khi đi học.
Về đức hy sinh, tôi thấy phụ nữ Tây còn hơn phụ nữ Việt. Bạn bè Tây của tôi có mẹ ở nhà nội trợ rất nhiều, hy sinh toàn bộ sự nghiệp cho chồng con. Mà cái quý là họ không cho đó là hy sinh, họ tự nguyện và coi công việc ở nhà chăm sóc con cái, gia đình là một công việc cao cả.
Các bà mẹ Tây rất giỏi. Một nách 3, 4 con vẫn nuôi con khôn lớn, đẹp đẽ, giỏi giang, không một lời than thở kêu ca. Còn mấy bạn trẻ Việt bây giờ mới “lên chức” làm mẹ nuôi con mà đã làm như đang đi trả nợ, kêu than ầm ĩ.
Tôi không thích kiểu một vài phụ nữ Việt cứ lấy cái cớ sinh con vất vả ra để hành hạ và đòi hỏi đàn ông. Các bạn sinh con ra, được làm mẹ thì phải lấy đó làm điều hạnh phúc thiêng liêng. Cớ sao lại dùng đứa con ra làm lý do uy hiếp chồng thế?
Phụ nữ Tây đáng yêu hơn phụ nữ Việt
Họ vui vẻ, thân thiện, cư xử thật lòng. Chứ phụ nữ Việt thì bên ngoài tươi cười như hoa nhưng bên trong thì tính toán. Phụ nữ Việt luôn nghi ngờ, luôn đề phòng tất cả những người xung quanh, đặc biệt đối với chồng và gia đình chồng.
Một điểm nữa là phụ nữ Tây không biết nói khích, nói xéo như phụ nữ Việt. Có gì không vừa lòng thì họ bảo thẳng, bàn bạc cách giải quyết sao cho hợp lý. Ðâu có như các chị em phụ nữ ở đây, nếu không được như ý mình là y như rằng sẽ đá thúng đụng nia, sưng sỉa cả ngày.
Ði chơi với phụ nữ nước ngoài tôi thích một điều là họ rất hiểu chuyện. Tôi cũng không hiểu người Việt ta lấy đâu ra quan niệm là đàn ông phải lo kinh tế, đi đâu cũng phải trả tiền dù chỉ là bạn bè, đồng nghiệp bình thường, nếu không trả sẽ bị xem là ki bo, thậm chí còn bị bảo là đàn bà. Vô hình chung, gánh nặng tiền bạc đặt lên vai đàn ông rất nhiều. Nhưng chị em Tây không như vậy. Họ chia tiền, bình đẳng. Phụ nữ bên đó không có thói quen đào mỏ, ỷ lại như nhiều phụ nữ Việt Nam.
Còn về “chuyện ấy”
Phụ nữ Việt còn nhiều quan niệm bảo thủ trong sex và không giỏi bằng phụ nữ nước ngoài. Mặt khác, họ cũng hay lười tập thể dục nên thường sức khỏe rất yếu và thiếu sự chủ động chốn phòng the.
Nhiều chị em Việt khen đàn ông Tây thoáng, không để ý chuyện trinh tiết.Tuy nhiên, người nước ngoài rất coi trọng sự chung thủy trong tình yêu. Ðối với họ, sự đồng điệu về tinh thần rất quan trọng, người yêu phải là tri kỷ của họ. Phụ nữ Việt không thế, cái mà họ quan trọng lại là sự chung thủy về thể xác, còn tinh thần thì lại rất hay phản bội. Biểu hiện là một số người thường xuyên đứng núi này trông núi nọ, so sánh người đàn ông của mình với người khác.
Ðiều này tôi đánh giá là tệ hơn nhiều so với ngoại tình thể xác. Yêu phụ nữ Việt cũng rất mệt mỏi. Một là yêu mà không được đụng đến, yêu chay, tình yêu chẳng khác gì tình bạn. Còn nếu lỡ đụng đến họ rồi thì họ lại bắt đàn ông phải chịu trách nhiệm, biến chuyện tình yêu trở nên nặng nề, trở thành gông cùm trói chân, rất nhàm chán. Tôi thích cách yêu của phụ nữ Tây. Họ thoải mái, thậm chí có thể sống chung với người yêu.
Thật ra họ không hề buông thả chút nào, mà là họ rất cẩn thận. Họ muốn xem xét mọi khía cạnh xem có phù hợp hay không rồi mới tiến đến hôn nhân, một việc đại sự cả đời, mới ký vào bản cam kết ràng buộc nhau về pháp luật.

THEO VNEXPRESS