Thứ Ba, 29 tháng 1, 2019

VENEZUELA

TÌNH HÌNH VENEZUELA 

Biểu tình lớn ở Venezuela

image


Lần đầu tiên sau nhiều năm, phe đối lập dường như đoàn kết quanh một nhà lãnh đạo duy nhất - Juan Guaidó.

Guaido có thể là một gương mặt chính trị tương đối mới nhưng ông dường như đã truyền cảm hứng cho những người chỉ trích Tổng thống Maduro theo cách mà các nhà lãnh đạo đối lập khác trước không làm được.

Ông cũng thu hút những người từ trước đến nay ủng hộ chính phủ tham gia vào phong trào phản kháng.

Guaido, chủ tịch Quốc hội đang do phe đối lập kiểm soát, tuyên bố mình là tống thống lâm thời vào ngày 23 tháng 1.

Juan Guaido đã làm được điều mà những lãnh đạo đối lập trước chưa làm được

Getty ImagesCopyright: Getty Images


Đề cập đến các cuộc biểu tình chống chính phủ nổ ra vào đầu tuần này, vị "Tổng thống lâm thời" 35 tuổi viết: 

"Các cuộc biểu tình ở phía Tây của Venezuela cho thấy không có rào cản nào. Chúng ta đều trên cùng một con thuyền: không có điện, không có thuốc, không có gas và không có một tương lai không chắc chắn. Tất cả chúng ta đều sa lầy trong cùng một cuộc khủng hoảng."

Những người nghèo nhất đang bắt đầu chống chính phủCopyright: Getty Images

Những người nghèo nhất đang bắt đầu chống chính phủ

Các cuộc biểu tình ở các khu vực nghèo hơn ở Caracas cũng là một tín hiệu chính cho thấy xu hướng chống chính phủ không chỉ tồn tại ở tầng lớp trung lưu và thượng lưu.

Trước đây, những khu vực nghèo nhất trong xã hội thường là những người ủng hộ trung thành nhất của chính phủ vì họ là những người nhận các chương trình viện trợ do chính phủ tài trợ như nhà ở xã hội.

Nhưng cảnh quay của những người đập nồi và hét lên "Maduro hãy ra đi" trong một số khu vực này sẽ cho thấy lòng trung thành của họ không thể được cho là nghiễm nhiên nữa.

Hôm 26/1, ông Guaido, 35 tuổi, nhận được sự ủng hộ từ một quan chức cấp cao. Đại tá Jose Luis Silva, tùy viên quốc phòng Venezuela tại Washington, nói rằng ông đã ngưng quan hệ với chính phủ Maduro và công nhận Guaido là tổng thống lâm thời.

Phát biểu tại cuộc họp Liên Hiệp Quốc do Hoa Kỳ kêu gọi, Ngoại trưởng Hoa Kỳ Mike Pompeo cho biết "cuộc thử nghiệm xã hội chủ nghĩa" của Maduro đã khiến nền kinh tế sụp đổ và đẩy người dân Venezuela đến đường cùng phải bới rác tìm đồ ăn.

"Bây giờ là lúc để mọi quốc gia chọn một bên. Hoặc là quý vị đứng về phía lực lượng tự do, hoặc quý vị liên minh với Maduro và tình trạng hỗn loạn của ông ta," ông Pompeo nói trước hội đồng. "Chúng tôi kêu gọi tất cả các thành viên Hội đồng Bảo an ủng hộ quá trình chuyển đổi dân chủ của Venezuela và vai trò của Tổng thống lâm thời Guaido."

Ông Pompeo cũng kêu gọi cộng đồng quốc tế ngắt kết nối hệ thống tài chính của họ với chính phủ Maduro.

Hôm 24/1, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Thị Thu Hằng được các báo dẫn lời: "Việt Nam luôn quan tâm, theo dõi và mong muốn Venezuela hòa bình, ổn định."

"Việt Nam cũng mong muốn góp phần thúc đẩy quan hệ hữu nghị và hợp tác nhiều mặt với Venezuela."

Ngày 26/1, Bloomberg đưa tin Tổng thống Venezuela Nicolas Maduro đang tìm cách rút số vàng trị giá 1,2 tỷ USD ra khỏi ngân hàng Anh. Tuy nhiên ngân hàng đã từ chối yêu cầu.

Anh cùng với Mỹ và một số nước khác ngày 23/1 công nhận Juan Guaido, Chủ tịch Quốc hội Venezuela, là tổng thống tạm thời hợp pháp. Trong khi đó Tổng thống Nicolas Maduro nhận được sự ủng hộ của một số nước khác như Nga, Trung Quốc và sự ủng hộ của quân đội trong nước.

Theo Bloomberg, số vàng trị giá 1,2 tỷ USD nằm trong số 8 tỷ USD dự trữ ngoại hối do ngân hàng trung ương Venezuela nắm giữ. Không có nhiều thông tin về việc phần còn lại nằm ở đâu. Dù vậy, Thổ Nhĩ Kỳ gần đây trở thành một địa điểm mới cho vàng Venezuela.

Cũng theo Bloomberg, lấy lại vàng ở ngân hàng Anh gần đây là một ưu tiên lớn của chính quyền Maduro. Giữa tháng 12/2019, Calixto Ortege, chủ tịch ngân hàng trung ương Venezuela, đã dẫn đầu một phái đoàn đến London để tìm cách tiếp cận số vàng này, nhưng các cuộc đối thoại không thành công và giao tiếp giữa hai bên từ đó gặp trục trặc.

Ngân hàng Anh từ chối bình luận về cách quản lý số tài sản của Venezuela, nói họ cung cấp dịch vụ ngân hàng, bao gồm dịch vụ giữ vàng cho một số lượng lớn khách hàng và “không bình luận về những mối quan hệ này”.

Bộ tài chính Mỹ tiết lộ tuyên bố nói Mỹ “sẽ sử dụng các công cụ ngoại giao và kinh tế để đảm bảo các giao dịch thương mại bởi chính phủ Venezuela, bao gồm các giao dịch liên quan đến doanh nghiệp và dự trữ quốc tế do nhà nước sở hữu, phù hợp với việc Mỹ công nhận ông Juan Guaido là tổng thống tạm thời của Venezuela.

Theo Bloomberg, vàng là một phần quan trọng trong dự trữ ngoại hối của Venezuela nhiều năm nay. Hugo Chavez, người tiền nhiệm của Maduro được cho là khai thác phần lớn tài sản dầu của nước này thành vàng vì không đánh giá cao đồng USD.

Năm 2011, Chavez chỉ thị rút số vàng trị giá 11 tỷ USD từ ngân hàng Anh và các tổ chức nước ngoài khác. Khi Venezuela rơi vào khủng hoảng kinh tế sau đó, chính phủ Maduro bắt đầu bán chúng đi để có tiền cho nhập khẩu và cố cắng tránh các khoản nợ nước ngoài, nhưng không thành công.

Sau khi Mỹ và các đồng minh tuyên bố công nhận lãnh đạo đối lập là Tổng thống Venezuela, Tổng thống đương nhiệm Nicolas Maduro thông báo tập trận quân đội để chứng tỏ sức mạnh.


Hãng thông tấn Sputnik dẫn lời Tổng thống Maduro cho hay, ông đã lệnh cho Bộ Ngoại giao Venezuela xúc tiến đàm phán với Mỹ nhằm tạo ra các văn phòng lợi ích chung ở cả hai nước trong vòng 30 ngày. Trong khoảng thời gian này, các nhà ngoại giao đang làm việc tại các đại sứ quán cũng như lãnh sự quán của cả Mỹ và Venezuela sẽ không phải rời khỏi nước sở tại.

Bộ Ngoại giao Venezuela thông báo, sau lệnh triệu hồi của Tổng thống Maduro, các nhà ngoại giao Venezuela đã bắt đầu rời Mỹ về nước từ ngày 26/1. 

Nga - một trong số ít những nước ủng hộ Venezuela - đã phản đối quyết định của Tổng thống Trump. Kremlin cảnh báo Hoa Kỳ không can thiệp quân sự.

Nga đã đầu tư rất nhiều vào ngành công nghiệp dầu mỏ của Venezuela. Nó có quan hệ quân sự chặt chẽ với đất nước này. Tháng 12 năm ngoái, hai máy bay ném bom tầm xa của Nga đã bay tới Venezuela như một cử chỉ ủng hộ Tổng thống Maduro, làm tức giận Washington.

Liên minh châu Âu đã kêu gọi một quá trình chính trị dẫn đến các cuộc bầu cử tự do và công bằng. Nó gần giống như một cú ném ngược về thời Chiến tranh Lạnh, mặc dù với một bước ngoặt mới.

Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ cũng đã ủng hộ Tổng thống Maduro - một động thái mà đối với một số người sẽ đưa Thổ Nhĩ Kỳ vào một trục mới nổi của các chính phủ thiên về độc tài.

Châu Mỹ Latinh cũng đang phân chia chính trị với Brazil, Colombia, Chile, Peru, Ecuador, Argentina, Paraguay và Costa Rica đều ủng hộ động thái của Mỹ.

Tổng thống Evo Morales của Bolivia - thường xuyên phê bình chỉ trích ông Trump - đã tấn công những gì ông gọi là một cuộc tấn công của đế quốc vào quyền dân chủ và quyền tự quyết của Nam Mỹ.

Nhưng cuộc khủng hoảng Venezuela sẽ không thể giải quyết nếu nó chìm trong căng thẳng lớn hơn giữa Washington và Moscow.

Và mặt trận thực sự đang diễn ra ở Venezuela.
Hoa Kỳ cảnh báo Venezuela rằng bất kỳ đe dọa nào gửi đến các nhà ngoại giao Mỹ hoặc lãnh đạo phe đối lập Juan Guaido sẽ kích hoạt những ''phản ứng quan trọng".

Cố vấn An ninh Quốc gia John Bolton nói rằng bất kỳ sự ''đe dọa'' nào sẽ là một ''công kích đối với pháp trị''
Lời cảnh báo của ông diễn ra vài ngày sau khi Hoa Kỳ và hơn 20 quốc gia khác công nhận ông Giaido là tổng thống lâm thời của Venezuela.
Trong khi đó, ông Guaido kêu gọi các cuộc biểu tình chống chính phủ từ người dân vào thứ tư và thứ bảy.
Khủng hoảng chính trị ở Venezuela ngày càng thêm căng thẳng khi phe đối lập tiếp tục nỗ lực để truất quyền Tổng thống Nicolas Maduro.
Ông Maduro đã tuyên thệ nhậm chức nhiệm kỳ thứ hai của mình vào đầu tháng này, một cuộc bầu cử bị tẩy chay bởi phe đối lập và bị cáo buộc gian lận phiếu bầu, dẫn đến các cuộc biểu tình.
Chuyện gì sẽ xảy ra?
Một số quốc gia ở châu Âu bao gồm Tây Ban Nha, Đức, Pháp và Anh nói rằng họ sẽ công nhận luôn ông Guaido là tổng thống nếu bầu cử không xảy ra trong tám ngày tiếp theo.
Tuy nhiên, ông Maduro đã từ chối, và cho rằng tối hậu thư cân phải được rút lại, rằng ông sẵn sàng ''tham gia đối thoại'' với những bên phản đối ông. Ông nói rằng ông đã nhiều lần viết thư cho Tổng thống Trump, mặc dù ông nghĩ rằng Tổng thống Hoa Kỳ ''khinh thường chúng tôi''.

Ông Maduro chấm dứt quan hệ với Hoa Kỳ trong ngày thứ năm vừa rồi sau khi Hoa Kỳ lên tiếng ủng hộ ông Guaido, và ra lệnh các đặc sứ ngoại giao của Mỹ rời Venezuela ngay lập tức trong vòng 72 giờ đồng hồ tiếp theo.

Tuy nhiên, khi thời hạn sắp hết vào tối thứ bảy vừa qua, bộ Ngoại giao Venezuela cho biêt sẽ rút lệnh trục xuất, và thay vào đó cho phép 30 ngày để hai bên thiết lập các ''văn phòng lợi ích'' ở nước sở tại.
Cùng lúc đó, ông Guiado nói với Washington Post rằng ông đang làm việc với một số quan chức quân đội ở Venezuela để xây dựng sự ủng hộ cho nhiệm kỳ tổng thống của ông.

Nga, Trung Quốc, Mexico và Thổ Nhĩ Kỳ đã lên tiếng công khai ủng hộ ông Maduro.

Tuy nhiên, hơn mười hai quốc gia Latin và Canada đã lên tiếng ủng hộ ông Guaido.

Ở châu Âu, chính phủ thiên tả của Hy Lạp ủng hộ ông Maduro.

Venezuela đang lấn sâu vào một cuộc khủng hoảng kinh tế, siêu lạm phát cũng như thiếu thốn về lương thực đã khiến hàng triệu người bỏ chạy.
Ông Maduro vấp phải nhiều sự phản đối từ nội bộ và chỉ trích quốc tế vì các vi phạm nhân quyền và cách điểu khiển kinh tế của mình.




 









 


SUY NGHĨ VỀ TẾT VIỆT NAM

Bà Phạm Chi Lan: Người Việt hoang phí cho Tết vì sĩ diện và phông văn hoá thấp 

Cả năm làm lụng, chi tiêu dè sẻn, nhưng không ít người lại phóng tay tiêu pha vào những thứ vô bổ, phù phiếm trong dịp Tết chỉ bởi một cái tặc lưỡi: Tết mà!
Người dân đã vậy, các cơ quan ban ngành cũng tốn kém thời gian, chi phí cho tiệc tùng, tết nhất, nên cả xã hội đang lãng phí.
Trao đổi với PV Infonet, chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan tỏ ra buồn bã khi nhắc đến sự hoang phí trong ngày Tết Nguyên đán ở Việt Nam, từ người dân, doanh nghiệp cho đến chính quyền và các cơ quan ban ngành. Lý giải về việc này, bà Phạm Chi Lan cho rằng chỉ có thể là do tính sĩ diện và phông văn hóa còn thấp.
Theo bà Phạm Chi Lan: ​“Tôi thấy tình trạng lãng phí ở nước ta hiện nay đã thực sự nghiêm trọng. Người dân, doanh nghiệp và các ban ngành vẫn quá coi trọng hình thức, nó đã trở thành một nếp văn hóa trong cộng đồng người Việt mà lâu nay chúng ta chưa thể thay đổi.
Tính sĩ diện đã ăn sâu vào trong đời sống người dân, ai cũng muốn đua nhau chạy theo hình thức bề ngoài, xu hướng này không hề tốt một chút nào trong bối cảnh kinh tế chung hiện nay đang khó khăn, đất nước còn nhiều hộ nghèo và cận nghèo, chính bệnh sĩ này lại là nguyên nhân khiến cho nhiều hộ gia đình vừa thoát ra khỏi ngưỡng nghèo rồi lại ​tái nghèo”. 

“Tết năm nay các địa phương không tổ chức bắn pháo hoa, đó là một quyết định theo tôi là đúng đắn, nhưng sự lãng phí vẫn hiển hiện, đập vào mắt người dân qua việc trang trí đường phố bằng những bông hoa có kích thước khổng lồ, nhìn rất thô kệch, rồi đèn đóm lập lòe ở khắp các con phố, những thứ đó nhìn rất xấu và rối mắt chứ đâu có đẹp.

Nếu xét đến giá trị văn hóa, những thứ đó không hề có, thậm chí nó khiến cho các thành phố trở nên “quê mùa”, kệch cỡm, lố bịch, kiểu khoe mẽ chứ chưa thể hiện được tầm văn hóa thực sự. Đỉnh cao văn hóa thực sự nằm ở sự giản dị và tinh tế chứ không phải ở những thứ hoa hòe hoa sói như các thành phố đang cố đua nhau,” bà Phạm Chi Lan nói.​
Đối với người lao động, sự lãng phí thể hiện rõ rệt nhất trong dịp Tết Nguyên đán. Anh Hải ở Nghĩa Hưng, Nam Định, một chủ cơ sở sản xuất nhỏ ở Biên Hòa (Đồng Nai) có cách chi tiêu khác người, đó là đầu tư... bắn pháo bông vào mỗi đêm giao thừa ở quê nhà.
“Ngày trước mình còn trẻ nên thích thú với mấy trò này, mặc dù biết là bị cấm. Nhưng nói thật là cũng thích thể hiện với dân làng, mọi năm đều mua pháo về bắn rồi, chả lẽ năm nay lại không mua?”, anh Hà cho biết.
Trong khi đó, anh Nguyễn Văn Bích (huyện Hoa Lư, Ninh Bình) cho biết, lương công nhân làm thuê cho chủ đầm tôm tại Cà Mau mỗi tháng 4 triệu đồng, tích cóp cả năm để về ăn Tết với gia đình, nhưng vì “bệnh sĩ” nên Tết năm nào cũng phải sắm sửa cho thật tươm tất cho “xứng tầm” một người đi làm ăn xa trở về.
“Mỗi năm chỉ có một lần về quê vào dịp Tết, nên cứ sắm sửa cho thoải mái để các cháu vui. Năm nào gia đình tôi cũng phải mổ lợn, mua vài thùng bia lon để trong nhà, đào, quất đủ cả, Tết mà!” anh Bích nói.
Tết mà! Đó là một câu nói có phần ngậm ngùi của nhiều người lao động. Nhưng không phải ai cũng có điều kiện để một lần tặc lưỡi cho xong. Chị Nguyễn Thị Nga ở huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình cho biết, vợ chồng chị chuyển vào Tây Nguyên mua rẫy trồng cà phê đã 5 năm nay, gửi hai cháu nhỏ ở lại quê nhà cùng ông bà ngoại, nhưng hàng năm anh chị không chọn về quê vào dịp Tết mà lại chọn dịp nghỉ hè để về thăm gia đình. Theo chị Nga, ngày Tết chỉ ngắn ngủi có vài ngày, phương tiện đi lại khó khăn, mọi thứ chi phí đều đắt đỏ, nên dù có thèm được ăn Tết ở quê cũng nén nhịn để dịp hè về thăm bố mẹ và các con.
Trong khi đó, dịp cuối năm cũng là thời điểm các nhà hàng, quán karaoke từ sang trọng đến bình dân luôn quá tải bởi “phong trào” tất niên ở khắp mọi nơi. Anh Phạm Quang Dũng, nhân viên kinh doanh tại một công ty về CNTT tại Hà Nội cho biết, khoảng thời gian 2 tuần trước Tết là thời điểm mệt và tốn kém nhất của anh, ăn nhậu tất niên cùng cơ quan, rồi tất niên cùng phòng, tất niên cùng bạn học, cùng các hội nhóm khác…
“Đâu chỉ ăn nhậu là xong đâu, mỗi cuộc tất niên lại kéo theo một cuộc karaoke, không theo thì ngại, mà theo thì vừa mệt vừa tốn kém,” anh Phạm Quang Dũng nói.
Chia sẻ với những khó khăn của người dân và doanh nghiệp trong việc kiếm tiền, bà Phạm Chi Lan cho rằng chính vì khó khăn như vậy nên càng cần phải biết trân trọng đồng tiền mình kiếm được, đừng vì thể diện bề ngoài mà chi tiêu lãng phí. Nếu có thể, hãy tích cóp để tái đầu tư để có được năng suất tốt hơn, hiệu quả cao hơn, hướng đến những giá trị về lâu về dài, thay vì chỉ hướng đến bề nổi trước mắt.
Dưới góc nhìn của bà Phạm Chi Lan, chính vì cách nhìn nhận thiên lệch này của xã hội mà tài sản của đất nước đang bị sử dụng một cách lãng phí vô cùng, có những địa phương hay cơ quan nợ đầm đìa ra nhưng trụ sở cứ phải xây thật hoành tráng, rồi việc trang hoàng công sở cũng như những nơi công cộng vào những dịp lễ tết thì lãng phí và không hiệu quả.
“Với doanh nghiệp cũng vậy, tôi rất buồn và rất tiếc khi thấy có nhiều doanh nghiệp mang nợ đầm đìa nhưng vẫn cố sắm xe hơi xịn để khoe mẽ với thiên hạ, thực ra những thứ phù phiếm đó chẳng để làm gì cả. Ngân hàng có cho doanh nghiệp vay hay không, đối tác có hợp tác với doanh nghiệp hay không là họ nhìn vào thực trạng và triển vọng kinh doanh của mình chứ không phải nhìn vào cái xe,” bà Phạm Chi Lan nói.​​
Hiền Anh

Thứ Tư, 23 tháng 1, 2019

DI CHÚC CỦA HOÀNG ĐẾ TRẦN NHÂN TÔNG

"MỘT TẤC ĐẤT CỦA TIỀN NHÂN ĐỂ LẠI, CŨNG KHÔNG ĐƯỢC ĐỂ LỌT VÀO TAY KẺ KHÁC"




Thứ Ba, 22 tháng 1, 2019

Đời người như chiếc lá


Ở đời có nhiều thứ, chỉ khi chúng ta sắp mất đi rồi mới ý thức được nó quan trọng như thế nào, bởi vậy đừng bao giờ để thứ quý giá nhất lưu giữ đến tận cùng.
Cuộc đời tuy dài mà ngắn, một cái chớp mắt mà vũ trụ đã xoay vần. Đừng quá mải mê nghĩ đến tương lai trong khi bạn đang bỏ quên hiện tại!
Có một nữ tiến sĩ 32 tuổi từ nước ngoài trở về trong “nhật ký những tháng ngày ung thư” của mình đã viết:
“Sức khỏe thật sự rất quan trọng, đứng trước ranh giới của sự sống và cái chết, bạn sẽ phát hiện, bất kì những lần tăng ca nào (một thời gian dài thức đêm chính là đồng nghĩa với tự sát), gia tăng áp lực cho chính bản thân mình, hay mua nhà lầu thầu xe hơi, tất cả thứ đó bỗng trở nên thật phù phiếm biết bao.
Nếu như có thời gian, hãy ở bên con bạn thật nhiều, dành số tiền tích góp để mua xe mua tặng đôi giày cho cha mẹ, đừng quá cật lực làm việc để đổi lấy một căn biệt thự, hay những thứ xa hoa nào khác, bởi chỉ cần được ở cạnh người mình yêu, cho dù ở một nơi nhỏ như vỏ ốc cũng cảm thấy ấm áp, yên bình.”
Đoạn tâm sự tưởng như vô cùng bình thường ấy, lại cảm động biết bao nhiêu con người.
Cô ấy dùng chính cuộc đời của mình để nhắc nhở chúng ta rằng: Nắm chắc lấy những thứ hiện tại, yêu thương bảo vệ cơ thể của chính mình, chú ý rèn luyện sức khỏe đừng khiến cuộc sống tương lai của chính mình sống trong vũng lầy của sự hối tiếc.
Còn nhớ nhà văn Mạc Ngôn từng kể một câu chuyện:
“Vợ bạn học của ông sau khi mất đi, trong một lần ông ấy dọn dẹp lại những kỉ vật ngày xưa, chợt phát hiện ra chiếc khăn lụa tơ tằm, mua trong cửa hàng cao cấp khi hai vợ chồng đi du lịch ở New York.
Đó là một chiếc khăn vô cùng thanh nhã lịch sự, bà ấy cực kì yêu thích nó, ngày thường chẳng nỡ lấy ra dùng, người vợ ấy luôn tâm niệm để vào một dịp thật đặc biệt bà ấy sẽ diện chiếc khăn đó.
Thế nhưng, đến cuối cùng chiếc khăn ấy vẫn còn nguyên nhãn mác treo trên đó, người vợ ấy lại chưa choàng lấy một lần.”
Đừng để thứ quý giá lưu giữ đến ngày đặc biệt mới dùng, bởi mỗi ngày bạn sống đều là một ngày đặc biệt.
Đúng vậy, đừng bao giờ trong những ngày mưa mới biết trân trọng những hình ảnh của ngày nắng, hay đến khi tóc đã điểm sương lại muốn sống lại những ngày thơ ấu.
Đời người hữu hạn, có rất nhiều thứ, chỉ khi chúng ta sắp mất đi rồi mới ý thức được nó quan trọng như thế nào, bởi vậy đừng bao giờ để thứ quý giá nhất lưu giữ đến tận cùng.
Trong tiểu thuyết của tác giả Sâm Sơn Đạo từng có câu:
“Mỗi ngày trong cuộc đời chúng ta đều là những ngày hữu hạn, chẳng có cách nào có thể quay lại, bởi vậy đừng bao giờ để tuổi tác trở thành lý do khiến bản thân trở nên ngần ngại, hay lười biếng, chỉ cần nỗ lực hết mình, sống một cách trọn vẹn với cuộc sống này, bạn mới có thể nếm trọn hương vị của nó.
Đây là những câu nói bạn nên ghi nhớ để luôn sống hạnh phúc:
Sai lầm lớn nhất đời người là dùng sức khỏe để đánh đổi lấy những vật ngoài thân. Bi ai lớn nhất đời người là dùng sinh mệnh để đổi lấy phiền não và lãng phí lớn nhất đời người là dùng tính mạng để giải quyết rắc rối do bản thân mình tạo ra!
Dù rất chua chát nhưng sự thật là, nhà ở có sửa to, rộng hơn thế nào đi nữa cũng chỉ là nơi ở tạm thời. Cái quách sành mới là nhà ở vĩnh hằng của tất cả chúng ta. Thế nên, nhà rộng chẳng bằng tâm rộng, tấm lòng rộng mở, bề ngoài an yên không bằng cõi lòng an yên.
Nỗi đau lớn nhất đời người là con cái muốn báo hiếu nhưng cha mẹ không còn nữa! Bi kịch lớn nhất đời người là nhà chưa giàu người đã ra đi và đáng thương nhất đời người là vào lúc chiều tà mới ngộ ra mình đáng ra nên làm những gì!
Khi tâm linh có xu hướng bình tĩnh lại, tinh thần càng trở nên vĩnh hằng! Giảm, nén dục vọng xuống thấp một chút, đẩy lý tính lên cao, tôi, bạn và chúng ta sẽ cảm nhận thấy: Bình an là phúc, thanh sảng, mới mẻ là lộc và lòng thanh tịnh không chút dục vọng là thọ!
Cái gì cũng có thể không tốt nhưng tâm trạng không thể không tốt, cái gì cũng có thể thiếu nhưng tự tin thì không thế thiếu; cái gì cũng có thể không cần nhưng vui vẻ thì bắt buộc phải cần; cái gì cũng có thể quên nhưng việc rèn luyện tâm tính và sức khỏe không được phép quên.
Đời người không nằm ở việc sống lâu hay ngắn mà nằm ở việc giác ngộ sớm hay muộn. Sinh mệnh không dùng để đính chính người khác đúng hay sai mà dùng để thực hiện một cuộc sống nhiều màu sắc của chính bản thân chúng ta.
PHIM THẦY LANG 

Znachor

Một bộ phim hay của Điện ảnh Ba Lan (1981) đã xem cách đây 36 năm

https://youtu.be/ftq9oEN9aXs

 
Đạo đức xuống cấp bởi giáo dục có vấn đề

(Dân việt) Theo ông Nguyễn Sự - nguyên Chủ tịch, Bí thư Thành ủy Hội An, tỉnh Quảng Nam chia sẻ về những lo ngại và nguyên nhân khiến đạo đức xã hội đang ngày càng xuống cấp.

Vấn đề nóng về đạo đức xuống cấp, được nhắc đến tại Hội nghị triển khai nhiệm vụ năm 2019 của Bộ VHTTDL, đã được nhiều chuyên gia, nhà quản lý đề cập và lo ngại.

Nhiều chuyên gia, nhà quản lý cho rằng đạo đức xuống cấp bởi mặt trái của kinh tế thị trường. Những giá trị cũ không còn thích hợp chưa mất hẳn, nhưng giá trị mới phù hợp hơn chưa thực sự định hình. Những tấm gương đạo đức trước đây có tác dụng lớn, giờ không còn vị trí, khiến xã hội rơi vào khủng hoảng giá trị. Nghề y và nghề giáo vốn được xem là cao quý nhưng luôn xảy ra những vụ việc đau lòng.

Một lý do nữa được đưa ra là nhiều người trẻ Việt Nam đang lạc lối trong xác định lý tưởng sống, chạy theo sự đua đòi.

Về điều này, ông Nguyễn Sự - nguyên Chủ tịch, Bí thư Thành uỷ Hội An, tỉnh Quảng Nam đã có những chia sẻ thẳng thắn, cởi mở với Dân Việt.










                                        Ông Nguyễn Sự - nguyên Chủ tịch, Bí thư Thành uỷ Hội An, tỉnh Quảng Nam. 
Giáo dục có vấn đề

Ông Nguyễn Sự cho biết, có nhiều nguyên nhân gây ra sự xuống cấp đạo đức trong xã hội hiện nay, trong đó có một vài lý do chủ yếu sau.

“Khi đạo đức xuống cấp, cái tốt không được ca ngợi, thậm chí có những người có hành động tốt còn bị coi là hâm, không bình thường. Tự nhiên người đó bị nhìn nhận theo một cách bất thường, trong khi đáng lý ra đó là điều hết sức bình thường.

Điều thứ hai tôi muốn nói đến là giáo dục có vấn đề. Giáo dục từ trong gia đình tới nhà trường đến xã hội đều có vấn đề. Những hành động dã man thì được nhắc tới hàng ngày như các vụ án mạng, cưỡng bức, có khi đau lòng là người trong cùng gia đình… hay như chế biến những hoá chất độc hại vào thực phẩm khiến con người ngày càng mắc nhiều loại bệnh ung thư, thậm chí dã man tới mức chế biến thuốc giả để bán cho người ta chữa bệnh… nhưng nhiều vụ việc không được xử nghiêm minh.

Điều này dẫn tới việc người tốt sợ kẻ xấu, người ngay sợ kẻ gian. Ra đường người đàng hoàng sợ kẻ lưu manh, thấy điều sai trái không dám lên tiếng, phản ứng mà cúi mặt bước đi. Điều đó đã tạo nên những con người chỉ biết mình, co người lại vì sợ những điều xấu, sai trái…

Điều tệ hại hơn nữa là họ mất niềm tin vào xung quanh, họ không biết tin điều gì trong xã hội. Nên họ chỉ còn một cách duy nhất, là đi tìm một nơi để tạo cho họ bình yên, tin tưởng, và nơi đó thường là nơi vô hình, chốn tâm linh.

Khôi phục, xây dựng đình Thành Hoàng làng

Một thực trạng nữa, chúng ta đang thiếu đi những văn hoá mang tính căn bản, cái gốc của đạo đức, mà điều này tôi cũng nói cách đây nhiều năm, trong một buổi trò chuyện với ông Lê Huy Ngọ - nguyên Bộ trưởng Bộ NNPTNT về việc xây dựng nông thôn mới. Trong việc phát triển nông thôn mới có tới mười mấy tiêu chí, nhưng lại không có tiêu chí xây dựng lại đình Thành Hoàng làng - điều không thể thiếu trong mỗi thôn, làng, vùng quê của Việt Nam.

Đình Thành Hoàng làng được hiểu là nơi thờ những người đã có công tạo dựng, đóng góp cho làng đó, nên được người dân tưởng nhớ, thắp hương mỗi ngày lễ tết, xuân về. Đình còn là nơi thiết chế của cơ quan hành chính, nơi tụ họp của các hương sắc, bô lão mỗi khi làng có việc và phải xử những sự vụ xảy ra trong làng. Đình Thành Hoàng làng cũng là nơi khiến con người ta không dám làm bậy, làm càn, người xử phải nghiêm minh, công bằng, người bị xử ở dưới cũng không dám trơ tráo mà dối trá.

Là nơi thiết chế văn hoá, nơi diễn ra các ngày lễ hội của làng, là nơi tạo sự đoàn kết, gắn kết tình làng, nghĩa xóm, khi nhà nào có việc lớn sẽ trình lên với hương sắc, các bô lão để được tổ chức ở đó. Là nơi để mỗi người dân đi xa lại nhớ về đình làng của mình. Đình Thành Hoàng làng cũng là nơi giáo dục, tạo tính căn bản cái gốc của đạo đức uống nước nhớ nguồn, dạy cho con cháu biết về cội nguồn, nhớ ơn người có công, tổ tiên của mình. Đình Thành Hoàng làng quan trọng và có ý nghĩa rất nhiều mặt như vậy, nhưng không phải ai cũng hiểu và được đưa vào thành tiêu chí của dự án nông thôn mới”, ông Nguyễn Sự chia sẻ.

Xây dựng đền chùa tràn lan, không giống ai

Trong khi đình Thành Hoàng làng có ý nghĩa quan trọng nhưng không được chú tâm, thì ông Nguyễn Sự cho biết, việc xây dựng đền, chùa, miếu mạo lại đang tràn lan và không giống ai.

“Hiện nay đang có tình trạng tả pí lù, lộn xộn trong việc dựng chùa, dựng miếu không giống ai. Họ ngụy biện việc dựng chùa, miếu là mang sắc thái tôn giáo nhưng không hẳn là như vậy, mà nó mang tính buôn thần, bán thánh nhiều hơn. Họ dựng để kinh doanh, như vậy là bất ổn. Từ chuyện này cho chúng ta thấy một điều rất quan trọng, một bộ phận dân chúng đã mất niềm tin vào cuộc sống, nên họ cần tìm tới một nơi vô hình để có niềm tin.

Khi mà người ta tin vào điều không có thật, không thấy, dẫn tới người ta mê muội, dẫn tới cuồng tín thì nhà nhà, người người đi cầu, đi xin. Điều này khiến các nhà kinh doanh, nhà đầu tư nhìn thấy lợi nhuận nên đã lao vào làm kinh tế tâm linh. Thậm chí họ thêu dệt nên giai thoại, rằng ở đó từng có hào quang chiếu sáng, rằng khi có hào quang chiếu sáng thì ở đó có yên bình, cầu sẽ có con…

Tôi ví dụ ở Cù Lao Chàm có một chiếc giếng cổ, giếng nước ngọt bình thường nhưng có giá trị lịch sử về mặt nhân đạo. Nơi nào có giếng tức là ở đó có người ở, có người đến mới đào giếng. Bây giờ cái giếng đó được công nhận là di tích văn hoá, và đang được nghiên cứu để đánh giá lịch sử của Cù Lao Chàm. Nhưng những hướng dẫn viên khi dẫn du khách tới Cù Lao Chàm, dẫn tới giếng cổ đó thì lại thêu dệt rằng, ai không có con thì uống nước giếng này sẽ sinh được con, ai đã sinh con gái rồi và muốn có con trai thì nên uống nước giếng này. Nếu muốn cưới thêm vợ thì cũng nên uống một ngụm…

Ý tôi muốn nhấn mạnh ở đây về việc lợi dụng lòng tin của người khác để kinh doanh, trục lợi, thì tôi không đồng tình, dù tôi nói ra có thể nhiều người sẽ phản đối ý kiến của tôi”, ông Nguyễn Sự nói.

 

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2019

NHÀ THƠ THẠCH QUỲ - VƯƠNG ĐÌNH HUẤN

Thạch Quỳ và bài thơ Với Con



Bài thơ VỚI CON được đăng trên báo Văn Nghệ năm 1980 đã làm ông một phen lao đao, lận đận, lên bờ, xuống ruộng bởi những người lãnh đạo địa phương thiển cận, bảo thủ và ấu trị lúc bấy giờ. Sau đây là nguyên văn bài thơ: 


Với Con 

Con ơi con thức dậy giữa ngày thường
Nghe chim hót đừng nghe mê mải quá
Qua đường đất đến con đường sỏi đá
Cha e con đến lớp muộn giờ.

Con ơi con nàng Bạch Tuyết trong mơ
Không thể nào yêu con thay mẹ được
Và vì thế, nếu khuy áo con bị đứt
Thì nói lên để mẹ khâu cho.

Và con ơi trên ấy ngân hà
Có thể rồi con sẽ lên đến được
Nhưng đêm nay thì con cần phải học
Bốn phép tính cộng trừ hay đọc một trang thơ.

Con ơi con, nếu thầy giáo dạy con
Có ánh sáng bảy màu trong ánh sáng
Thì con hỡi hãy khêu cho rạng
Ngọn bấc đèn con hãy vặn lên to.

Con ơi con, trái đất thì tròn
Mặt trăng sáng cũng tròn như đĩa mật
Tất cả đấy đều là sự thật
Nhưng cái bánh đa tròn, điều đó thật hơn!

Mẹ hát lời cây lúa để ru con
Cha cày đất để làm nên hạt gạo
Chú bộ đội ngồi trên mâm pháo
Bác công nhân quai búa, quạt lò.

Vì thế nên, lời cha dặn dò
Cũng chưa hẳn đã là điều đúng nhất
Cha mong con lớn lên chân thật
Yêu mọi người như cha đã yêu con.

1980
MỘT LẦN GẶP VÀ ĐÔI ĐIỀU VỀ THẠCH QUỲ -  

Vào một buổi chiều mùa hè năm 1990, khi tôi công tác tại Công ty XNK Nghệ An, đang ngồi uông bia trước cổng Sở Văn hóa thông tin Nghệ An số 74 đường Nguyễn Thị Minh Khai, thành phố Vinh thì thấy Thạch Quỳ bước vào quán, tôi ngỏ lời kính mời anh, có lẽ vì tự giới thiệu là đồng hương cùng quê Đô Lương, nên anh vui vẻ nhận lời...Tôi biết Thạch Quỳ vì anh là một thầy giáo dạy toán cấp 3 nhưng lại nổi tiếng trên làng văn nghệ cả nước, đây là dịp may được gặp trực tiếp và được nghe anh nói về thơ...    

Sau hôm gặp Thạch Quỳ tôi tìm được một bài viết của nhà thơ Võ Văn Trực quê gốc làng Hậu Luật, xã Diễn Bình, Diễn Châu nói tác giả bài thơ Với Con là "Ông Đồ Gàn xứ Nghệ"...    


Nhà văn Võ Văn Trực, một người anh, người bạn rất thân thiết của Thạch Quỳ, trong bài viết của mình trên báo CAND đã gọi Thạch Quỳ là Ông đồ gàn xứ Nghệ. Theo nghĩa đen thì Thạch Quỳ đúng thế. Ông đồ - Thạch Quỳ là Ông đồ xứ Nghệ thì Thạch Quỳ không chạy đi đâu được; Còn gàn thì… người Nghệ, trí thức Nghệ, kẻ sĩ Nghệ thảy đều gàn. Gàn theo nghĩa là ít hòa đồng, là ngang, là bướng, là lập dị trong mắt đám đông. Thạch Quỳ gàn, theo anh Trực là thích cà pháo mắm tôm, cả khi được người đẹp mời cơm cũng khoai luộc, cà pháo, và mắm. Thạch Quỳ gàn nhưng không phá ngang. Lão chỉ gàn khi gặp những gì không thực chất, những gì hình thức, giả dối mà thôi!

Thạch Quỳ tên thật là Vương Đình Huấn, quê ở Trung Sơn là vùng đất khá trù phú. Cánh đồng lúa nước trải trước làng như tấm thảm xanh, chưa tới mức mênh mông nhưng cũng có thể gọi là thẳng cánh cò bay. Phía sau làng là con đường quốc lộ 15. Bên kia đường 15 là cánh bãi, phù sa sông Lam mang đến cho người dân nơi đây những rau trái bốn mùa lắm thức, lắm món thật dồi dào, phong phú.

 

Họ Vương ở Đô Lương là những dòng họ lớn có nhiều khoa bảng đỗ đạt. Họ Vương có nhiều nhà thơ như Vương Trọng, Thạch Quỳ, Vương Cường, Vương Duyệt, Vương Đình Trâm…

 

Trông Thạch Quỳ chẳng khác gì những hạt bụi giữa đám bụi người đông đảo. Nhưng đánh hai chữ Thạch Quỳ vào Google thì có hàng vạn thông tin về ông..


Cái ông đồ gàn này đẻ ra dưới chân Núi Quỳ tính cách cứng như đá, đến xứ Nghệ hỏi trăm người thì có đến trăm rưỡi người biết anh nhưng đa phần đều nể sợ, chơi thân thì rất hiếm. Đến Hội văn Nghệ hỏi nhà Thạch Quỳ đâu, ai cũng nhiệt tình chỉ dẫn, hẹn đến chơi nhà anh thì mắt trước mắt sau nói cười nhàn nhạt, kiếm cớ chuồn hẳn.

 

Tính gàn có từ thời trẻ, làm giáo viên toán dạy cực siêu nhưng soạn giáo án chẳng giống ai, lên lớp chẳng giống ai, chấm điểm chẳng giống ai, đối xử với học trò cũng chẳng giống ai. Anh nói với học trò tôi ăn lương nhà nước không phải để đi truyền thụ kiến thức đâu nhé, các anh chị đừng có mơ, lương nhà nước trả tôi chỉ vừa đủ cho tôi gợi mở kiến thức thôi, kiến thức không phải mấy món đồ mồi thầy cô bày ra cho các anh chị chén đâu, muốn giỏi giang thì liệu thần hồn tự đi mà kiếm lấy.

 

Có người nghe được hỏi anh tại sao lại nói với học trò như vậy, anh cười khấc khấc, nói bởi vì học trò của tôi không phải là những con vẹt, chúng là con người, con người viết hoa hẳn hoi đấy nha chứ không phải hạng cá ươn như các anh đâu. Từ khi vác ô đi làm anh công chức nhà nước Thạch Quỳ đả đồng sự kiểu đó nhiều vô thiên lủng, người ngoài nghe sướng rêm, kẻ trong giận tím ruột.

Khoảng năm 1967 khi anh còn dạy ở miền tây Nghệ An, nghe có người xin ra HTX, nhà trường cử anh về tận nhà gặp gỡ động viên giải thích cho người này. Anh tới hỏi răng bác bỏ HTX? Người này cười cái hậc, nói tui như con gà, muốn ở trong chuồng lắm chớ! Nhưng trong chuồng có con cáo, có ai bắt cáo cho mô mà vô. Thạch Quỳ gật gà gật gù, nói hay hay giỏi giỏi, rồi đi kể chuyện khắp nơi. Ông xếp huyện gặp Thạch Quỳ, nói anh là thầy giáo tại sao lại đi tuyên truyền lời lẽ của bọn phản động. Thạch Quỳ cười khấc khấc, nói chính bác mới là thằng phản động, bởi vì bác cấm đoán những lời nói thật.

 

Tất nhiên sau đó Thạch Quỳ mất dạy. Anh bỏ giáo dục sang hẳn làng văn nghệ, tình hình chẳng khá hơn, đồ gàn gặp đồ lót đồ hèn đồ dơ chịu làm sao thấu. Năm 1980 anh làm bài thơ Với con ai cũng khen hay, báo Nhân dân đăng lại đàng hoàng nhưng trong tỉnh nổi lên một cơn sóng thần phản ứng dữ dội. Xuân Diệu ba chân bốn cẳng chạy về Vinh, Hội nhà văn cử hết đoàn này sang đoàn khác về giải thích này nọ nhưng chẳng ăn thua, cơn sóng thần ngày một lan toả, ai cũng lo cho anh, mình cũng lo. Mình gặp anh ở Hà Nội, nói răng rồi tình hình răng rồi, anh nhăn răng cười, nói tình hình là rất tình hình. Rồi anh nốc cạn ly rượu, nhổ nước bọt cái toẹt, nói è he, mần cặc chi tao.

 

Dạy học bỏ dạy, làm tạp chí văn nghệ được mươi số cãi nhau với mấy ông khóm róm không xong, anh phất áơ “ từ quan”, nói è he ẻ ẻ quẹt quẹt, ba vạn cũng bỏ. Năm 1996 gặp anh ở Hà Nội, anh kéo mình vào quán, nói này, ông làm báo với tôi nhé, thằng bạn tôi ở Bộ giao thông mời tôi ra làm báo Tiếng còi. Mình cười hì hì, nói anh thổi còi hay bạn anh thổi còi? Nếu hơi của anh còn việc thổi là của bạn, anh có chịu không. Anh uống cạn chén rượu, nhổ nước bọt cái toẹt, nói rứa thì ẻ vô.

 

Được vài tháng gặp anh ở ga, anh kéo vào quán, nói tôi lại về Nghệ đây. Mình hỏi sao, anh ngồi yên không nói, uống rượu tì tì, một lúc nhổ nước bọt cái toẹt, vỗ vai mình cái bộp, nói này ông, tôi sống với mấy đứa ác còn dễ chịu hơn sống với mấy đưa ngu. Mình chẳng biết nói sao, chỉ khẽ vỗ nhẹ vai anh, nói thôi anh về quê tiếp tục công tác rượu chè gái gú cho khoẻ xác. Anh nhăn răng cười, nói phải phải, mạng tôi chỉ hợp với gái thôi, chẳng hợp với thằng đéo nào.


Mình cười khì, nói anh phét vậy thôi chứ anh tán gái vụng bỏ cha. Mấy cô yêu thương ngưỡng mộ thì anh coi người ta bằng nửa con mắt, mấy cô coi anh bằng nửa con mắt thì anh đánh đu suốt đời, cuối cùng xôi hỏng bỏng không. Anh cười khấc khấc khấc, nói rứa mới đồ gàn. Tôi mê gái từ lúc sáu tuổi, không nói phét đâu nhé, các cô gái đẹp trong làng tôi đều mê, bất kể họ hơn tôi vài chục tuổi. Ra đồng tôi cứ bám theo họ, lắm khi họ phát điên, đuổi đánh chí chết. Đường từ làng ra đồng có hai hàng cây xương rồng, cứ một đoạn tôi lại khắc tên một cô tôi mê vào cây xương rồng, sáu bảy chục cô cả thảy. Cô nào cười chồng tôi mò đến đám cưới đứng đầu ngõ đái một phát rồi bỏ chạy, coi như trả thù xong. Dứt lời anh cười to, nói bây chừ thì đi mô cũng mò về mụ Nhã, ẻ vô gái gú, quẹt quẹt.

 

Chị Nhã vợ anh xưa xinh đẹp nhất làng, yêu anh từ 13 tuổi, đến 16 tuổi thì theo anh bôn ba cho đến bây giờ, khổ đau đói nghèo đắng cay đủ hết không một lời ca thán. Hôm mình đến chơi nhà, bất ngờ thấy chị quá xinh đẹp so với anh. Chị lúi húi tất tả hết vào bếp xáo nấu, ra vườn hái rau, xuống bể rửa chén, nói mãi chị mới chịu ngồi vào mâm. Hồi này xứ Nghệ có phong trào nuôi hươu sao, một con hươu cái đến mấy chục triệu. Anh khoác vai chị hôn cái chụt, nói em có biết anh mơ gì không, anh mơ sáng mai ngủ dậy, bên anh không phải là em mà là một con hươu sao.

 

Mọi người cười, chị cũng cười rất tươi. Mình nói anh nói thế mà chị không giận anh à. Chị lườm yêu anh, nói cả tỉnh cả nước giận ông này rồi, chị giận nữa thì ông sống với ai. Anh cười khấc khấc khấc, nói anh nói chơi vậy thôi, bây giờ anh vô dụng rồi, anh ước anh biến thành con hươu sao để em bán đi lấy tiền nuôi con không thì cực quá.

 

Chị không cười, nước mắt rân rấn. Anh cười khấc khấc khấc, chẳng phải cười, nghe như anh cố khạc ra mấy cục đắng ngắt.


Những lời thổ lộ của ông về bài thơ Với Con: 

“Bài thơ tôi rất tâm đắc nhưng nó cũng làm cho tôi lao đao. Thời ấy đất nước vừa thoát ra từ những cuộc chiến tranh, nhiều người cứ thấy rằng chúng ta đã thắng lớn trong sự nghiệp giải phóng đất nước và bảo vệ Tổ quốc nên lý tưởng hóa cuộc sống cho rằng sau 15 - 20 năm đất nước và cuộc sống của người dân mình sẽ là thiên đường, trong khi, nông dân thu hoạch mỗi ngày chưa được một lạng thóc, công nhân, trí thức hầu hết ăn hạt bo bo. Bài thơ “Với con” là nói với con cái trong nhà nhưng thực ra là muốn tâm sự với tất cả mọi người về hiện thực lúc đó. Khi viết bài thơ này tôi rất thận trọng vì đụng vào sự thật ấy là chuyện lớn, không đùa được.

 

Bài thơ ấy không viết bằng thơ mà được viết bằng Toán. Bởi vì Toán là chỉ có những mệnh đề khẳng định hoặc phủ định, chính xác, rõ ràng, minh bạch. Còn thơ là ý niệm, gợi mở, ai muốn hiểu thế nào thì hiểu.

 

Bài thơ này có hai tầng. Tầng một chẳng có vấn đề gì. Đó là những lời nói với con trong nhà và bám vào những chi tiết thực tế. Ví dụ: Con đi học thì đừng nhìn cây, nhìn cỏ, nghe chim hót mà chậm giờ... Còn nàng Bạch Tuyết con say mê đọc trong cổ tích cũng không thể thay việc chăm chút của mẹ con hàng ngày. Đằng nào rồi cũng phải mẹ thôi.

 

Hay là những chuyện như quả đất tròn, vầng trăng tròn mơ mộng cũng chưa cần thiết, cái quan trọng, gần gũi, thiết thực hơn vẫn là cái bánh đa vừng nuôi sống con người. Nghĩa đen chỉ như vậy.

 

Mọi vấn đề đều nằm ở tầng hai, nhưng ở tầng hai cũng không đơn giản, phân tích, phê phán chỉ tên tác giả, nếu “lơ mơ” sẽ thành suy diễn. Cho nên do cách hiểu áp đặt qua bài thơ, mọi việc bùng lên thành những chuyện phức tạp. Trong thời điểm bấy giờ sự cố ấy xẩy ra cũng là một lẽ tự nhiên thôi mà”

 

 “Từ một bài thơ Với con nói chuyện trong nhà nhưng bị đưa ra cuộc họp cho là chống chủ trương, chính sách... Ở thời điểm đó, tôi thấy mình lâm vào hoàn cảnh nan giải phải nghỉ việc cơ quan.

 

Tôi không dám đến nhà ai, bởi đến đâu, gặp ai cũng có thể gây phiền. Tôi sắm một cái cần câu, từ sáng sớm đi lang lang ra hồ Thạch, cuối chiều thì về. Câu cá mãi mấy tháng liền cũng chán, trong người thấy quá mệt mỏi.


Nhân lúc có việc nhà, tôi đã lên tàu ra Hà Nội. Mới sáng sớm chưa rõ mặt người đến nhà người em trai đang là cán bộ giảng dạy, mới nằm khoảng 15 phút đã có tiếng gõ cửa. Một anh công an khu vực đã đến kiểm tra hộ khẩu.

 

“Vì bài thơ ấy đăng trên báo Văn nghệ của Hội Nhà văn Việt Nam nên nhiều người ở Hà Nội đều biết. Ở Hà Nội dư luận có hai chiều. Nhiều người nói rằng bài thơ ấy cũng bình thường, chẳng cần phải làm to chuyện lên như trong này.


Sau đó Hội Nhà văn đã cử một đoàn 6 người vào tổ chức một hội thảo văn học. Đưa thêm một số tác giả như Hồng Nhu, Bá Dũng, Xuân Hoài... ra để cùng thảo luận, đánh giá.

 

Bản thân tôi được một số nhà văn nhắc đến nhiều tác phẩm đã viết trong thời kỳ chống Mỹ cứu nước và khẳng định tư tưởng các tác phẩm ấy đều phục vụ cách mạng. Không ai đào sâu vào bài thơ “Với con” nữa...

 

“Tôi viết sự thật, không tính thiệt hơn, được gì, mất gì cho bản thân. Ở thời điểm nào cầm bút viết, thì tôi cũng phải viết những vấn đề bức xúc mà cuộc sống dội vào. Tôi đã không đầu hàng khi đã nhận thức ra bản chất của sự việc. Đó không riêng là nỗi bức xúc của cá nhân mà là sự thúc bách của thời đại, phải khơi dòng mở đường cho sự phát triển.

 

Hầu hết các vấn đề tôi viết đều là những bức xúc của đời sống, bài nào cũng mang những câu hỏi lớn cần được trả lời. “Với con” không phải là bài thơ hay vì nó được viết bằng Toán.

 

Là một nhà văn đối diện với cuộc sống, thấy vấn đề gì bức xúc, tôi dồn tâm huyết vào để góp phần tháo gỡ những vấn đề cho toàn dân chứ không phải chỉ là những vui buồn nhỏ của riêng mình”